“鱼盐利人茶货足( yú yán lì rén chá huò zú )” 宋 ·田锡

zhào shǒu jiāng xī xīn dìng jùn , èr nián fǔ sú shuí xiāng wèn 。
诏守江西新定郡,二年抚俗谁相问。
bái làng qīng shān rào jùn chéng , wò lǐ yān xiá chēng jiā dùn 。
白浪青山绕郡城,卧理烟霞称嘉遯。
dì xiāng tiáo tiáo tiān yī yá , zǐ mù liàn quē rén bù zhī 。
帝乡迢迢天一涯,子牟恋阙人不知。
kāng kǎi qíng huái hé qǐ mù , sòng jǐng zhèng shì dù mù shī 。
慷慨情怀何企慕,宋璟政事杜牧诗。
liù xiàn wàn jiā rén jí mù , yú yán lì rén chá huò zú 。
六县万家人辑睦,鱼盐利人茶货足。
gōng jia shì jiǎn àn dú xī , fāng cǎo shū lí yìng kōng yù 。
公家事简案牍稀,芳草疏篱映空狱。
yáng liǔ hú biān guān diào yú , fú róng chí shàng jìng kàn shū 。
杨柳湖边观钓鱼,芙蓉池上静看书。
yōu yóu tiān jué hào rán xìng , guì rú sān rù chéng míng lú 。
优游天爵浩然性,贵如三入承明庐。
jìng jié xiān shēng lái fǎng wǒ , xīn rán yán rù huáng táng zuò 。
靖节先生来访我,欣然延入皇堂坐。
liǎn jīn yù zuò xiān fā yán , pěng chū chǐ shū shuāng xiù jiān 。
歛襟欲坐先发言,捧出尺书双袖间。
qī zhóu hǎo cí tóng guì shòu , rú yǎ lǐ fēng qíng yì hòu 。
七轴好词同跪授,儒雅礼丰情意厚。
zhǔ rén shí jiàn fēi yán líng , jīn shí hé fán róng gù lòu 。
主人识鉴非延陵,金石何烦荣固陋。
qiě zhì qióng yáo wèi xiá kàn , gāo tán rú qǐ yǒu yú huān 。
且置琼瑶未暇看,高谈如绮有余欢。
huáng lí bǎi zhuàn tiān yù mù , kè qù xié yáng yǐ bàn xuān 。
黄鹂百啭天欲暮,客去斜阳已半轩。
fén xiāng dào yuàn wú rén dào , fēng huā fú jǐ shōu zhēn gào 。
焚香道院无人到,风花拂几收真诰。
què qǔ wén biān yī yī kàn , nán cháo tǐ zhì duō yuān ào 。
却取文编一一看,南朝体制多渊奥。
liǎng zhóu qī zì wǔ zì shī , zhū guàn lèi lèi yuè fǔ cí 。
两轴七字五字诗,珠贯累累乐府词。
gǔ wū chán yuè huà luó hàn , lì wū fàn lí jìn xī shī 。
古於禅月画罗汉,丽於范蠡进西施。
yì lùn jīng wēi qióng lǐ kū , fù yǒng shēng gāo néng tǐ wù 。
议论精微穷理窟,赋咏升高能体物。
yī piān xù sòng zhōu zǐ tōng , piāo piāo sī ruò fān míng hóng 。
一篇序送周子通,飘飘思若翻冥鸿。
zì yǒu cāng làng gāo shàng zhì , yīn rén mìng bǐ shēng cí fēng 。
自有沧浪高尚志,因人命笔生词锋。
cháng wén shuǐ guó qīng huī diàn , céng shì wú wáng shì wén yàn 。
尝闻水国清辉殿,曾事吴王侍文宴。
tián yuán wèi suì guī qù lái , yán zǐ tái biān zhī yī xiàn 。
田园未遂归去来,严子台边知一县。
gǔ rén qióng zé shàn yī shēn , dá zé huì zé rú yáng chūn 。
古人穷则善一身,达则惠泽如阳春。
yī yì shēng líng rú shòu cì , hé xū jiān jì fāng wèi guì 。
一邑生灵如受赐,何须兼济方为贵。
jīn mén lì yǐn néng ān shēn , hé bì qì guān wèi yì rén 。
金门吏隠能安身,何必弃官为逸人。
tóng lú shān shuǐ xìng kān shǎng , gē shī chóu chàng qiě xiāng qīn 。
桐庐山水幸堪赏,歌诗酬唱且相亲。